Hôm nay là một bài viết sưu tầm về chủ đề cigar pairing nhé các bạn. Thường thì theo quan điểm cá nhân Thích Xì Gà vẫn chỉ thích nhất uống nước lọc khi hút xì gà vì cảm giác vị nó thuần nhất không bị lẫn. Tuy nhiên thú chơi xì gà cần nhiều mày mò và khám phá hơn thế. Cigar có thể phối với cafe, rượu, nước ngọt và cả với trà nữa. Trà và Cigar. Dưới đây là trải nghiệm của một bạn không chỉ thích xì gà mà còn rất yêu trà nữa.
Mấy ngày hôm nay tôi lại có cái hứng thú thử nghiệm cái sự kết hợp hơi là lạ là Trà với Cigar.
Thật ra tôi thích Trà và Cigar một cách riêng biệt cũng đã lâu rồi, nhưng để kết hợp chúng lại với nhau thì chưa dám thử bao giờ. Âu cũng vì bởi tôi luôn có suy nghĩ rằng Trà và Cigar là 2 điều rất đại diện cho cái gì đấy mặc dù tưởng hoà đồng nhưng sâu thẳm bên trong lại rất cá nhân, thậm chí ích kỷ.
Thế này, mặc dù tôi vẫn hay nói (thật ra là chép của các cụ thôi) là “Trà ngon chớ nên uống một mình”, nhưng sự thực là chỉ khi uống một mình tôi mới đủ sự tập trung và cảm nhận được cái ngon ngọt tinh tuý của Trà Ngon đó được. Cigar cũng vậy. Chẳng ai vừa hút Cigar vừa chuyện trò mà cảm nhận được toàn bộ vị thơm nồng nàn nhưng sâu thẳm của nó. Thế nhưng cả 2 loại này đều là những chất kết dính không thể thiếu trong những buổi gặp mặt trong mỗi vùng văn hoá mà nó thuộc về.
Hay thế này nữa, cả Trà hay Cigar đều là những thứ rất vị kỷ và chiều người sử dụng. Tất nhiên cái gì cũng có những quy luật của nó, nhưng mà thật khó để tìm thấy những người hút Cigar hay uống Trà hoàn toàn giống nhau. Trà thì có người thích trà Âu, trà Trung, trà Nhật, trà Việt, trà Ấn, uống bằng ấm đất nung, ấm tráng men, ấm thuỷ tinh, hay bằng cốc bằng chén, bằng bát; uống nóng, uống lạnh, pha sữa, đường, chanh; nhiều phong cách nhiều kiểu lắm. Cigar thì dòng Cuba, dòng Nam Mỹ, điếu dài điếu ngắn điếu to điếu nhỏ điếu pyramid; cut hay punch, cắn cũng có; rít vào mồm rít vào họng rít vào phổi… thật là muôn hình vạn trạng và mỗi một người với mỗi cá tính riêng đều có thể tìm thấy điều phù hợp với mình nhất. Từ trước đến nay tôi luôn nghĩ rằng trà và cigar là 2 kẻ vì quá giống nhau nên sẽ chẳng thể nào đến với nhau được.
Nhưng đêm nay, trong cái tiết se se lạnh của những ngày cuối thu Hà Nội, tôi đến quán trà của một anh bạn, sẵn tiện với điếu cigar mang theo người từ sáng, tôi lại tò mò muốn biết, liệu sẽ ra sao nếu tôi thử đưa 2 người bạn này đến với nhau.
Cái lần đầu này, tôi đã thử đưa a chàng Wide Churchills (Romeo Y Juliette) và Oolong Caosan Đài Loan (cả 2 đều là những lựa chọn thường xuyên của tôi). Hưng phấn; thật sự hưng phấn.
Tôi không thể tưởng tượng được 2 thứ này lại có một sợi dây liên kết sâu và dầy đến như vậy!
Bạn hãy thử tưởng tượng cái cảm giác sau khi pha một ấm trà, cái cảm giác đôi bàn tay còn âm ấm vì liên tục tiếp súc với nước sôi, ấm, chén cầm lên điếu cigar, cái cảm giác như hơi ấm truyền vào trong từng thớ lá cigar; nhưng rằng cảm thấy thân thiết hơn với điếu thuốc vậy. Cigar cũng như cảm nhận được cái hơi ấm của tôi, như mềm lại, dịu dàng hơn, quyến rũ hơn.
Kỳ lạ hơn nữa là cái khoản thời gian cut và châm điếu cigar sao nó như hoàn toàn khớp với cái thời gian cần thiết để trà ngấm; khiến cho cái khoản thời gian dù ngắn ngủi nhưng đã bao lần khiến tôi cuồng tay cuồng chân vì không biết sẽ phải làm gì đó trở nên ý nghĩa hơn rất nhiều.
Rót chén trà, rít 3 hơi khói đầu thông thuốc, khói của cigar và khói của trà quyện lại với nhau mờ ảo đến lạ thường. Cái vị cay cay khét khét của mấy hơi đầu thông thường làm tôi khó chịu, nhưng khi tôi nhấp một nhụm trà thì cái vị ngọt dịu thanh thanh của trà (trà oolong thông thường không có vị chát đầu, chỉ có vị ngọt dịu và ko để lại nhiều ngọt hậu như các loại trà xanh Việt Nam – có lẽ lần sau tôi sẽ thử xem như thế nào); lúc đầu làm dịu đi vị khen khét khó chịu đó, làm tôi nghĩ chắc sẽ át đi hương vị của cigar thôi; nhưng sau đó thì hoàn toàn bất ngờ và bị đánh bại một cách hoàn toàn. Cái ngọt ngọt thanh thanh của trà, kết hợp với cái vị hơi cay cay hạt tiêu, hơi ngai ngái hương da lộn của cigar hoà quện một cách tuyệt đối lại với nhau, tôn nhau lên mạnh mẽ.
Trong cổ họng tôi như đang diễn một bản hoà tấu các hương vị; vừa mãnh liệt và vừa dịu dàng một cách … thật khó để có thể tả được bằng vốn từ ngữ của tôi. Nếu để có một sự so sánh, tôi chỉ có thể tạm nói rằng, bản thân Cigar và Trà đã là những kẻ sâu sắc và phong phú về mùi vị và cảm nhận, thì khi cả 2 được đi cùng nhau nó như được tăng cấp số nhân với nhau, thiên biến vạn hoá. Giữa cái thời tiết se se lạnh này, nhưng tôi lại thấy như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh mây trắng nhởn nhơ, hoa cỏ muôn thú quây quần xung quanh kẻ lãng du vô tình lang thang đến chân trời mới.
Rồi thuốc cứ kéo, trà cứ uống khiến muốn quên đi mọi suy tư. Nhưng tôi vẫn chưa hết bất ngờ, chưa một chút nào.
Đến giai đoạn giữa điếu, đúng lượt nước thứ 2 của ấm trà, khi mà hương vị của cả 2 đều đạt đến độ tròn nhất của mình; một làn gió lạnh thổi qua tôi. Nó ko còn là nơi bồng lai tiên cảnh nữa, mà là cái cảm giác của kẻ chinh phục, kẻ vừa leo lên những đỉnh núi cao nhất thế giới. Vị cay tê lưỡi của cigar như thúc giục phải tiếp tục bước lên phía trước, vị da thuộc nồng nàn như lớp áo ấm ôm lấy thân người, vị ngọt dịu tươi mát của trà như cô vợ bế con đứng trên đỉnh núi, tươi cười chờ đợi người chồng vượt sóng vượt gió trở về với gia đình, để lại được nghỉ ngơi quây quần, hồi phục và chuẩn bị cho những cuộc trinh chiến mới. Cái cảm giác, cái sự hoà quện không thể chối từ, chỉ có thể tiếp tục mà thôi. Chưa bao giờ tôi cảm thấy hưng phấn và mạnh mẽ đến như thế.
Nhưng tất nhiên thì cuộc vui nào cũng sẽ có lúc tàn. Thuốc về cuối ngày một nặng thêm, Trà về cuối ngày một nhạt dần. Nhưng với 2 người bạn này họ lúc nào cũng biết cách làm người ta phải lạc vào cái mê cung cảm xúc của mình. Điếu cigar nóng lên, khi hút vào cổ họng nóng ran, vị cay lấn át vòm miệng, thì chén trà hơi nhạt, chỉ thoang thoảng chút hương còn sót lại lại như dòng suối mát chảy quanh ngọt núi lửa, như sự sục sôi khao khát của tuổi trẻ được vuốt ve uốn nắn của kinh nghiệm sau bao chinh chiến, vững vàng tự tin tiến bước.
Thật chẳng thể nào ngồi yên được với cái cảm xúc mãnh liệt này. Cả cuộc đời con người như đang phơi bày trong ấm trà và điếu cigar. Vừa thôi thúc, vừa rộn ràng nhưng cũng lắng đọng sâu sắc. 90 phút dài nhưng ngắn nhất tôi đã từng trải qua có lẽ chính đây. Và chưa bao giờ tôi cảm thấy vững tin vào tương lai, vào những mơ ước, những khắc khoải và vào bản thân mình đến vậy.
*(Xin lỗi các bạn vì đây không phải là bài viết đánh giá sản phẩm và mình cũng không có ý quảng cáo cho bất cứ sản phẩm nào ở đây nên không đánh giá hay phân tích chi tiết về sắc hương vị hay chất lượng của sản phẩm nào – đây là bài viết thuần cảm xúc mà thôi)
**(Nếu các bạn có cùng một cảm giác như mình, xin hãy cùng thử thêm những combo khác và cùng nhau chia sẽ)
-Đêm cuối thu 2016-
Tác giả Vũ Kiên Trung tại https://www.facebook.com/Vukientrung1111?fref=nf
Thích Xì Gà – Trà và Cigar
Ông này nhà văn chứ tả vậy thì ô long quý hơn xigar nhíu
[…] không bị mệt nữa. Ngoài cafe thì ở Việt nam có nhiều người còn hay hút thử cigar với trà thậm chí là trà […]